Hành trình leo Fansipan bằng đường bộ thời cáp treo
Phượt thủ sẽ lên đường sớm hơn trước 3 tiếng, cố chấp trời tối đen, lạnh ngắt, sương mù dày đặc để có mặt ở đỉnh trước khi hệ thống cáp mở cửa.
Sau khi chính thức đi vào hoạt động đầu tháng 2, hệ thống cáp treo lên đỉnh Fansipan (Lào Cai) là đề tài tranh luận khá gay gắt trong số đông nói chung và giới phượt nói riêng. Chỉ với 600.000 đồng, giờ đây ai cũng có thể chạm tay vào đỉnh Fansipan 3.143 m huyền thoại chỉ trong 20 phút. phần nhiều ý kiến cho rằng việc xây dựng hệ thống này sẽ làm thay đổi phong cảnh xinh xắn vốn có của nóc nhà Đông Dương, thậm chí có người chỉ trích việc này sẽ "làm thịt chết đỉnh Fansipan" sau khi bức ảnh dòng người đổ xô, vây quanh đỉnh tháp được đăng tải cách đây ít lâu.
Bằng kinh nghiệm của một người vừa "leo Fan" trở về bằng đoạn đường bộ truyền thống, anh Kiến Lâm, một kiến trúc sư ở Hà Nội, san sẻ ý kiến: "Fansipan sẽ không chết nhưng chỉ có ý chí loài người chết dần thôi. Hệ thống cáp treo cũng như một phép thử, đo lòng quyết tâm và ý chí của phượt thủ. Sau khi có cáp treo, việc đoạt được đỉnh núi vẫn còn nhiều ý nghĩa nếu khách du lịch phân định được rõ ràng mục tiêu của việc mình làm".
Theo anh nếu khách du lịch muốn vượt qua chính mình trên một chặng đường dài với nhiều gian lao thì hãy chọn cách leo bộ, kiên cố những trải nghiệm thú vị vẫn còn trong suốt hành trình. Còn nếu chỉ muốn lên tới đỉnh Fansipan trong tâm thế của người đi tham quan thì không lựa chọn nào tốt hơn là hãy đi bằng cáp treo.
Anh Kiến Lâm san sẻ: "Theo tôi, Fansipan sẽ không chết nhưng chỉ có ý chí loài người là chết dần nhưng thôi".
Dọc chuyến đi, anh Lâm vẫn bắt gặp nhiều người chọn đoạn đường đoạt được bằng chính đôi chân mình. Nhiều khách du lịch trẻ chỉ mang theo 50.000 đồng để quyết tâm phải leo lên và leo xuống bằng đường bộ, không nhụt chí đi cáp treo. Trong 2 ngày cuối tuần, con số ước tính tới cả nghìn người. Đoàn của anh Lâm xuất phát với 40 thành viên, phần nhiều là thanh niên, có cả phụ nữ, người nước ngoài và chọn leo theo hướng Trạm Tôn - đoạn đường ngắn và thuận tiện nhất.
trằn trọc lớn nhất của những người tự mình đoạt được bằng đôi chân như đoàn của anh Lâm, đó chính là làm sao để không bị lẫn với những người tham quan bằng cáp treo. Vì thế, họ quyết định đặt mục tiêu lên tới đỉnh tháp trước giờ mở cửa của cáp treo, trước 8h sáng. Hôm trước, đoàn sẽ leo tới điểm 2.800 m và ngủ lại buổi đêm, hôm sau như thông thường, giờ lên đường khoảng 5-6h sáng và tới đỉnh khoảng 9-10h sáng. Còn nay, phượt thủ sẽ phải xuất phát từ 3h sáng trong đêm tối, lạnh ngắt, sương mù dày đặc phức tạp và thử thách hơn trước rất nhiều. Đó là chưa kể những đoạn đường trơn trượt, vách đá hiểm trở, khó đi nhưng bất kỳ ai "leo Fan" cũng sẽ trải qua.
"Đây thực sự là một trải nghiệm cho khách du lịch vượt lên chính nỗi sợ hãi và đong đếm sự can đảm của mình vì lắm lúc, cả chặng đường dài chỉ có một mình ta với ta, khi các bằng hữu trong đoàn người vượt lên, người tụt lại. Nhưng cảm giác chạm được tay vào đỉnh tháp và tự hào chính mình đã tới đây trên đôi chân mình thực sự rất khó tả. Cảm giác đó không giấy chứng thực hay huân chương nào có thể sánh bằng (người đoạt được đỉnh Fansipan sẽ được phát một kỷ niệm chương)", anh Lâm san sẻ.
Hình ảnh đối lập giữa người leo núi và người đi cáp treo.
Vì nhiều lý do nhưng chủ yếu là sức khỏe, đoàn của anh khi đi xuống chỉ còn có 9 người quyết tâm đi bộ. "Trong đoàn có một khách du lịch nữ từ TP HCM ra, dù sức khỏe không thực sự tốt, đôi giày do không sẵn sàng kỹ nên cô phải mượn đôi dép tổ ong của một người trong đoàn, ở những chặng sau hết, cô gái gần như không thể ngồi dậy và bước đi nổi. Nhưng khi porter (người trợ giúp được thuê dẫn đường) đề xuất cõng, dìu xuống núi, cô gái đã từ chối. Dẫu chặng đường về rất gieo neo và lắm lúc gần như bỏ cuộc, phải bò từng bước nhưng cô gái vẫn hạ quyết tâm hoàn thành bằng được. Điều đó khiến chúng tôi rất trân trọng", anh nói.
Một người đàn ông Phần Lan trong đoàn biết tới đỉnh Fansipan qua sách báo, rất hứng thú nên quyết định sẽ leo lên tới đỉnh bằng đường bộ. Khi tới chốt 2.800 m, phải lên đường trong điều kiện khắc nghiệt, anh quyết định không mạo hiểm nhưng tụt lại phía sau, tới 5h mới khởi đầu đi. Vì thế, khi lên tới nơi, đỉnh tháp đã đông nghẹt khách du lịch. Anh ấy cảm thấy rất thất vọng vì những người tham quan đã chiếm hết toàn bộ "nóc nhà" nên buồn buồn bực và bỏ đi xuống.
Một khách du lịch nữ quyết tâm về đích bằng chính đôi chân mình nhưng không nhờ trợ giúp.
Dẫu vậy, không ai có thể phủ nhận những tác động tích cực về kinh tế xã hội và hệ thống cáp treo mang lại cho du lịch Sa Pa. Đoàn của anh Lâm hôm đó khi xuống núi đã không thể tìm được motel trong toàn thị trấn vì hết phòng, ngay cả nhà dân ở dưới dạng homestay cũng có giá 800.000 đồng.
"Tôi không phản đối cáp treo vì kiên cố nó sẽ giúp nhiều người thân và bè khách du lịch tôi, trong đó có cả người già, trẻ nhỏ, đơn giản lên tới đỉnh Fansipan và nó cũng góp phần làm đòn bẩy xúc tiến kinh tế địa phương. Còn những người leo Fan bằng niềm ham mê, họ đã có cách để lên tới đỉnh trong tâm thế của người 'đoạt được đỉnh cao' tuy có phức tạp và nguy hiểm hơn trước. Vậy nếu có thể hãy xây một đỉnh Fansipan khác bên cạnh chóp tam giác hiện nay để cho những người leo núi đoạt được theo cách của riêng mình. Fansipan sẽ không bao giờ chết nhưng nó chỉ có một cuộc sống mới nhưng thôi", anh Lâm trằn trọc.
Xem thêm: Hình ảnh Chặng đường đoạt được Fansipan đầy gieo neo
Nói thêm về kinh nghiệm leo Fansipan, anh Kiến Lâm san sẻ, để khởi đầu chuyến hành trình, khách du lịch cần sẵn sàng nhất là thể lực và đồ trang bị đi cùng. Theo đó, khách du lịch cần tập luyện thể lực ít nhất là trước một tháng, bằng các bài tập đơn giản như leo bộ cầu thang ở các cao ốc. Còn đồ trang bị thì cần phải nghiên cứu kỹ, quan yếu nhất là các vũ trang đảm bảo cho việc sống sót như dao, nước uống, còi, bật lửa, đèn pin cùng các loại thức ăn nhiều đạm nhưng nhẹ như chocolate đắng. Ngoài ra, một vài giày tốt cũng rất quan yếu.
Theo Ngoisao
Theo: https://khachsanthanhdong.com/
Không có nhận xét nào: